Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2010

CUỘC ĐỜI CHẢ BIẾT THẾ NÀO


Hôm qua, nhận được thiếp mời của em. Cô bé này “kén” lắm. Tôi bảo em: “Chúc mừng nhé, cuối cùng em cũng đã chọn được một người”. Thật bất ngờ, em bảo tôi: “Em cũng chả biết thế nào. Thôi cứ cưới đã chị ạ”…!!!

Nghe em nói vậy, tôi thấy hơi ngạc nhiên. Câu này thì chỉ thường hay được các chị có gia đình nói thôi. Còn một cô dâu mới như em thì phải háo hức, phấn khởi… mới phải chứ???

Nhưng em nói không sai đâu, đúng là chả biết thế nào thật. Đã có gia đình riêng, bạn bè xung quanh cũng vậy, và quả là có những chuyện chỉ khi đã cưới xong mới biết.

Cô bạn học cùng Đại học với tôi là câu chuyện đầu tiên. Suốt mấy năm sinh viên, cô yêu một anh Kiến trúc sư. Phải nói đó là một chuyện tình đẹp mà tôi là người hân hạnh chứng kiến. Một hôm, cô rủ tôi đi là cà phê rồi thông báo là họ đã chia tay. Quá ngạc nhiên và càng không thể ngờ được với lý do mà cô đưa ra. Anh là con trưởng trong gia đình, bố anh là thương binh, chị gái anh đã lớn tuổi mà chưa đi lấy chồng, anh lại làm ở công ty tư nhân, không ổn định… Cô lo rằng nếu tiếp tục yêu và lấy anh, cô sẽ phải ở chung với gia đình chồng, phục vụ bố chồng là thương binh, chịu đựng chị gái quá lứa… Và thế là chia tay!

Sau này tôi vẫn tiếp tục làm bạn với hai người. Ít lâu sau, bạn tôi có người mới. Nhưng anh chàng Kiến trúc sư thì ôm đau khổ mãi. Anh không thể hiểu nổi tại sao cô bỏ anh ra đi?

Thời gian trôi qua, mỗi người đều có gia đình riêng. Nhưng mọi chuyện đều không diễn ra như tưởng tượng.

Cô bạn tôi lấy chồng – một cán bộ kho bạc, con thứ trong một gia đình. Đúng tiêu chuẩn của cô. Nhưng chỉ ít lâu sau khi cưới, anh ta bỏ ra ngoài làm cho 1 công ty tư nhân. Họ cũng không thể thực hiện được ý đồ sẽ xin ra ở riêng của cô. Vì gia đình chồng không đồng ý, họ cũng không đủ điều kiện kinh tế để tự lập. Bố mẹ chồng cô khá khó tính, yêu cầu con dâu gắt gao trong mọi việc, lại thêm vào đó là em chồng ghê gớm, toàn bắt nạt chị dâu…

Anh Kiến trúc sư cũng đã lấy vợ và rất thành đạt. Anh thành lập công ty, mua nhà ở riêng, thuê người chăm sóc bố mẹ và chị… Tóm lại, nếu lấy anh, cô bạn tôi sẽ có được tất cả những gì mong muốn. Thế nhưng cuộc sống đã không diễn ra như những gì người ta dự định.

Câu chuyện thứ 2 lại diễn ra theo kiểu khác. Nhân vật chính là một đồng nghiệp của tôi tại cơ quan cũ. Khi còn yêu nhau, ngày nào người yêu cũng đưa đón đi làm, sinh nhật, ngày kỷ niệm…bao giờ cũng có hoa tươi gửi đến tận văn phòng. Cô thổ lộ với chúng tôi là người yêu rất chiều, cô nói gì cũng nghe, bảo gì cũng làm. Gia đình anh ta lại cũng rất khá giả, nếu cưới nhau, sẽ chẳng phải lo lắng gì. Có lẽ vì thế nên cô cũng chẳng mấy mặn mà với công việc tại cơ quan. Làm thì làm, không làm đã có người yêu bao cấp. Cả cơ quan bảo cô đúng là chuột sa chĩnh gạo…

Thế nhưng, sự thật sau đám cưới rất phũ phàng. Hóa ra người yêu cô chả nghề nghỗng gì, cả ngày ở nhà. Có lẽ vì thế nên anh ta mới có thời gian đưa đón cô suốt. Kinh tế phụ thuộc vào gia đình chồng, mọi việc đều không thể chủ động . Ngay đến phòng riêng sơn màu gì, hai vợ chồng cũng phải báo cáo với bố mẹ chống. Muốn về nhà mẹ đẻ cũng khó, phải xin phép, phải có lý do… Anh chồng thì chỉ biết ăn và chơi, không đụng chân đụng tay vào bất cứ việc gì, muốn uống cốc nước cũng sai vợ đi lấy. Cô kêu ca, phàn nàn thì anh ta cũng chỉ cười trừ, rồi lại dán mắt vào cái laptop… Lâu ngày gặp lại, cô vẫn chưa có ý định sinh con. Vì càng ngày, cô càng thất vọng, càng bức xúc, nhưng không thể làm gì hơn vì phụ thuộc về kinh tế, vì giờ đây chính cô cũng không có việc làm… Cô nói ngày xưa cô đã nhầm….

Ngẫm ra, cuộc đời rất khó định đoạt, không thể tính toán trước. Bạn không thể cố gắng sắp xếp cho tương lai của mình, đặc biệt khi bạn là phụ nữ. Có lẽ phương án tối ưu nhất, là bạn nên chuẩn bị cho mình phương tiện (công việc, tài chính…), để có thể chủ động trong mọi tình huống mà số phận đặt ra.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét