Thứ Bảy, 10 tháng 7, 2010

HAPPY BIRTHDAY TO...MÌNH



00h30p, online, vắng hoe không một bóng người. Ding, ding…. Email chúc mừng từ một trang web nào đó. Thì ra hôm nay là sinh nhật mình. Hihi, công nghệ tiên tiến thật là hữu ích!

Mọi năm cứ tới đầu tháng 7 là mình thấy tinh thần sinh nhật đã lên cao lắm rồi, bạn bè nhắc nhở, hẹn hò… Năm nay thì không, nếu chiều nay đồng chí chồng không có nhã ý nhắc nhở, có lẽ mình đã quên tiệt. Phụ nữ sợ già??? 31 tuổi rồi, có lẽ chẳng ai còn chờ đón ngày sinh nhật nữa, đúng không nhỉ???

Cũng có thể do dạo này nhiều việc quá, nhiều thay đổi ngoài tưởng tượng của mình… Những biến đổi ở Công ty, việc thuyên chuyển của mình, vị trí mới, công việc mới, đồn nghiệp mới, êkíp mới…Hình như tử vi của mình thiếu mất chữ NHÀN, hễ khi nào mọi thứ hơi hơi êm êm, xuôi xuôi là y như rằng lại có chuyện xảy ra!

Lại khó khăn, vất vả, lại hy sinh, đánh đổi, lại cố gắng phấn đấu. Mọi thứ lại từ đầu. Lại nịnh nọt chồng, bố mẹ và cả giúp việc để được tạo điều kiện mà làm việc. Lại tranh thủ âu yếm, ôm ấp, hít hà con gái mọi lúc, mọi nơi để bù cho những lúc công tác xa nhà. Lại đau đầu, xì trét…

Kêu ca chút vậy thôi. Chứ nếu không như thế thì đâu phải là mình. Cứ mỗi lần gặp khó khăn, thử thách thì lại lo toát mồ hôi, nghĩ ngợi đủ thứ chuyện. Thế nhưng mà vẫn lao vào, vẫn chấp nhận… Mỗi lúc như vậy lại thấy mình bớt sợ, bớt lo… Mỗi lần như vậy lại thấy mình ngày càng tỉnh táo và dũng cảm hơn chính mình. Và thế là lại mỉm cười bước tiếp.

CHÚC MỪNG SINH NHẬT…MÌNH. Chúc cho mọi sự rồi sẽ tốt đẹp. Chúc cho mình nhận được sự đồng cảm và động viên. Chúc mình đủ dũng cảm và tỉnh táo. Chúc mình vượt qua mọi khó khăn. Chúc mình may mắn và hạnh phúc. Chúc cho mọi sự thuận buồm xuôi gió… MỘT LẦN NỮA, MÌNH TỰ CHÚC MÌNH.

Thứ Sáu, 2 tháng 7, 2010

UP IN THE AIR

“Đuổi việc là cả một nghệ thuật và người đuổi việc cũng là một nghệ sĩ”


Một ngày mát trời, mình cao hứng trốn con đi xem xuất phim 8h30 tối. Không còn lựa chọn nào khác đành phải mua cặp vé phim từng được đề cử 6 giải Oscar. Bình thường như mọi khi, mình ít xem phim dính líu đến Oscar. Cơ bản vì không phải phim nào cũng hỉu được. Hihi…Lần này đặc cách vì sự xuất hiện của George Clooney!!!

Hóa ra có một nghề mà trước nay mình không hề biết là tồn tại – nghề sa thải thuê.



Trong khi nền kinh tế đang khủng hoảng, hàng loạt các công ty phải cắt giảm nhân công, sa vào tình trạng khó khăn thì đó lại là cơ hội ngàn vàng của họ – những công ty sa thải thuê.

Những ông chủ phải chi tiền để thông báo tin nghỉ việc, thực chất là đuổi việc nhân viên. Trong phim có lúc gọi những người đó là những ông chủ “ủy mị, yếu mềm”, không đủ dũng cảm để thông báo tin buồn cho nhân viên.!

Đã từng có những lúc mình đóng vai người “đuổi việc”. Thật là khó khăn, dù lý do là khách quan hay chủ quan, dù đó là người mình “yêu” hay “ghét”… Chưa bao giờ mình muốn đảm nhận nhiệm vụ này. Ủy mị, yếu đuối, hay cả nể… Không biết nữa, đơn giản chỉ là cảm giác không muốn thốt ra câu nói làm người khác đau lòng, không muốn nói câu: “Tôi rất tiếc nhưng anh, chị đã bị sa thải!!!”…

Thật ra thì, xem phim mới thấy, người bị đuổi việc có rất nhiều phản ứng khác nhau, thậm chí là phản ứng điên rồ. Người đuổi việc phải là một chuyên gia tâm lý, không nói thừa một câu nào, có khả năng thuyết phục người đối diện trước những câu hỏi mà đáp án trả lời là: “bó tay”…

Bạn sẽ trả lời nhân viên thế nào khi họ hỏi “Bị đuổi việc, tôi lấy gì để mua bánh mì, trả tiền thuê nhà, trả nợ ngân hàng, trả tiền học cho con???”, “Tại sao lại là tôi?”, “Tại sao lại đối xử với tôi như vậy?”, “Tôi không đồng ý!”…thậm chí là “giết…”, “chết…”, “nhảy cầu…”…

Cần phải để người ta hiểu, bị sa thải là mất đi cơ hội ở chỗ này nhưng lại có cơ hội ở chỗ khác. Bằng mọi từ ngữ, mọi câu nói bạn phải thuyết phục họ rằng tất cả chưa chấm dứt, chỉ là bắt đầu mới – cho dù những gì bạn nói phi lý và vô căn cứ!!! Dù chỉ là một đốm lửa hy vọng nhỏ nhoi, bạn vẫn phải nhen lên. Để người lao động chấp nhận quyết định sa thải một cách tâm phục khẩu phục, để mọi chuyện êm xuôi, để không có bất kỳ hậu quả đáng tiếc nào xảy ra sau khi một người mất việc…

Hóa ra có những nơi, quyền của người lao động được đảm bảo đến tận phút cuối cùng, thậm chí kể cả khi người ta đã nghỉ việc rồi!!!???

UP IN THE AIR – “một vở hài kịch giễu cợt”, một bài học hữu ích cho chính mình.


Ps: sẽ tiếp tục trốn con đi xem phim, hihi!